small_logo 7642 views
5
(3)

Tư vấn chọn trường đại học và bài học thất bại của tôi...

“Anh ơi, anh tư vấn chọn trường đại học giúp em với ạ?” một độc giả đã hỏi tôi trên Fanpage Fususu như vậy. Nói ra thì thật là ngại, song hi vọng kinh nghiệm chọn trường đại học… thất bại của tôi, dù cũng đã hơn 10 năm rồi, sẽ vẫn mãi là một bài học quý giá nếu bạn đang cần tư vấn chọn trường đại học.

tư vấn chọn trường đại học, hãy thử càng nhiều càng tốt


Mong tin tốt lành!

Fususu – Nguyễn Chu Nam Phương
(Đã ký lên màn hình từ một bãi biển xinh đẹp, ngày )

Bạn cảm thấy sao?

5 / 5. Bình chọn: 3

Hãy là người đầu tiên

Share vui sẻ sướng...

Thật ư?

Thế giới cần những người như bạn!

Làm sao để bài viết này hay hơn?

Tái bút. Nếu thấy hay, hãy "tài trợ cảm hứng" cho Fususu tiếp tục sáng tạo bằng một thử thách nho nhỏ: Hãy Google từ khóa tư vấn chọn trường đại học hoặc tư vấn chọn trường đại học fususu, tìm bằng được Blog này, bấm vào đó quay lại đây để comment vị trí. Cảm ơn bạn lắm lắm!

150 thoughts on “Tư vấn chọn trường đại học và bài học thất bại của tôi


Wow, đã có (150) Awesome Comments!



    1. Ebook thì em chịu khó google nhé :) thêm chữ “pdf” vào xem có ra ko ^^!
      Còn sách thì em click vào hình trên ấy, có thể đặt mua online :)

  1. cẢM GIÁC 17,5 TUỔI, CỨ ĐI LÀ SẼ ĐẾN, đam mê ơi mình đi cùng cậu. Em đã quyết đinh rồi. Nhưng cảm gics cả gia đình và xh nhìn mk với ánh mắt kiểu con bé lập dị thật buồn. mk ko trách mn, phải tự trách bản thân, Cố lên vì mk là TRANGKAIZEN mà, Tôi làm được tuổi 18 oi. GIẤC MƠ TRAINER. đặc biệt, tôi gặp nó lúc hoc, lúc vui, lú buồn và yêu nó , cảm nhận nó cả tuần lúc nào cũng lan khắp co thể và tăng năng lượng cho bản thân. nhờ 2 sư phụ đặc biệt anh fususu và anh MÈO, cùng TGM.

  2. Lại là Một cậu bé nữa.. (Xem ra con gái vô dụng rồi =)) Khờ khạo, ngốc nghếch, nhút nhát cộng với chứng khó đọc là căn cứ khiến người ta nghi ngờ cho cậu mắc chứng tự kỷ hoặc tâm thần phân liệt. Bị chế giễu là một đứa trẻ thiểu năng. Ở trường học, cậu thường khiến các giáo viên tức giận vì câm như hến hoặc trả lời rất chậm chạp câu hỏi của họ.

    Bạn đoán xem cậu bé sau này ra sao? Sống tự kỉ? sống trong viện tâm thần? Không có tương lai gì? Câu trả lời là tớ cũng không biết. Vì cậu bé này đang chơi đùa trên thiên đường với 2 cậu bé trên. Tên cậu ấy là Albert Einstein – Người tìm ra Thuyết tương đối, cha để của Vật lí hiện đại. Chỉ số IQ cao nhất : 160
    ĐỜI THẬT KHÓ LƯỜNG :/

    Một cậu bé sinh ra mất hết tứ chi, chỉ có một mỏm cụt mọc ra từ hông trái. Không có một sự chuẩn bị nào, không có lời giải thích y khoa nào. Tám tuổi, cố gắng tự tử nhưng không thành. Đó là kết quả của những lần bị chỉ trỏ, bị chê cười, bị chọc phá vì ngoại hình của mình. Anh cảm thấy cô đơn và chỉ muốn tan biến khỏi cõi đời thật sớm, để thoát khỏi đau khổ.

    Bạn đoán xem anh ta sau này thế nào? Ăn xin? tham gia tật nguyền, hay đơn giản là đã.. tự tử? Câu trả lời này thì thằng Thắng này biết. Giờ a ấy đã và đang là diễn giả truyền nghị lực sống cho hàng triệu người trên thế giới. Tên anh ấy là Nick Vujicic.
    ĐỜI THẬT KHÓ LƯỜNG :/

    Lại một cậu bé nữa.. á đù.. bị coi là một đứa trẻ lười biếng, ngu dốt, gần như chậm tiến và không có hy vọng. Khi đang học lớp 3, cậu bé bị đuổi khỏi trường và phải chuyển đến học ở một nơi khác.
    Vào cấp 2, cậu bị 6 ngôi trường từ chối, và cuối cùng phải vào học ở những trường tệ nhất.

    Bạn đoán xem sau này cậu bé ra sao? cũng vô dụng, nghèo đói, không có sự nghiệp? Cái này thì Thắng biết. Cậu bé ấy giờ là tỉ phú trẻ Singao và diễn giả hàng đầu thế giới. tác giả của những quyển sách bán chạy nhất và cũng là chuyên gia đào tạo hàng đầu. Cuốn sách kinh điển mà tớ từng đọc: “Tôi tài giỏi, bạn cũng thế”. Cậu bé tên Adam Khoo.
    ĐỜI THẬT KHÓ LƯỜNG :/

    Và cậu bé cuối cùng… sinh ra trong top những nhà nghèo nhất làng… Luôn bị mọi người phán xét là yếu đuối, ngu xuẩn, kém cỏi, nhút nhát, lười học, nghiện game.. ngu ngơ… không được tích sự gì.. Bị bạn bè coi thường, bắt nạt.. Thường xuyên ăn đập mà cũng không khá lên…
    Bạn đoán xem sau này cậu ta ra sao? Không tương lai? không việc làm? không thành tích? không có gì nổi bật? vô dụng? hay.. Ăn HẠi? Cậu bé này tôi biết. Một con người cách mạng về vũ khí chiến tranh và phương tiện chiến tranh không người lái..Một diễn giả triếp thêm động lực cho hàng tỷ người, Cứu sống hàng chục triệu trẻ em và con người nghèo khó trên thế giới. Cậu ta là ai? Cậu ta Đang viết stt này. Tên cậu ta là..Thắng Ăn Hại
    Cái này Tớ đùa đấy…=)) *đang nghiêm túc lại quay sang chém gió được?
    ĐỜI THẬT KHÓ LƯỜNG :/
    Vậy.. đằng sau thông điệp này tớ muốn nhắn nhủ điều gì? Không ai biết trước được chữ ngờ… Cho dù bạn có thế nào đi nữa.. bạn hoàn toàn có thể thay đổi được tương lai. Không cần biết quá khứ bạn “KHẮC NGHIỆT” thế nào.. Bạn luôn có thể bắt đầu lại..

    QUÁ KHỨ KHÔNG ĐẸP.. THÌ DẸP NÓ SANG MỘT BÊN.
    QUÁ KHỨ RẺ TIỀN.. THÌ ĐỪNG LÀM PHIỀN TƯƠNG LAI ĐẮT GIÁ.

    1. QUÁ KHỨ KHÔNG ĐẸP.. THÌ DẸP NÓ SANG MỘT BÊN.
      QUÁ KHỨ RẺ TIỀN.. THÌ ĐỪNG LÀM PHIỀN TƯƠNG LAI ĐẮT GIÁ.

      Câu này hay quá, em nghĩ ra à?

  3. những bài viết của anh rất hay và ý nghĩa. anh có thể chia sẻ cách áp dụng những kĩ năng này hay là kĩ năng trong các cuốn sách vào cuộc sống anh đang sử dụng được không anh. cảm ơn anh trước nhé anh phương đẹp zai!! :-)

  4. Hi Live,
    Lâu rồi em mới lại đọc blog của anh, vẫn cảm giác như lần đầu đọc blog của anh. :)
    Ngày trước, hồi còn học đại học em cũng từng nghĩ “hay là bỏ học” vì thấy hình như mình không hợp với ngành này. Giờ thì đỡ hơn rồi, vì giờ em đã hiểu được thực sự em muốn gì. Có lẽ nhờ quãng thời gian được quen biết mọi người đã làm em có một suy nghĩ rõ ràng hơn về cái gọi là “đam mê”. Và có lẽ là may mắn khi em không còn phải nghĩ rằng “đam mê” của mình giống như “con vắt” nữa, vì bây giờ khi em đã bắt đầu thấy được con đường của mình, em đã thấy được “ước mơ” của mình.
    Cám ơn anh rất nhiều.

  5. Anh ơi, em đã làm 4 lần bài trắc nghiệm mbti, 2 lần là INTP, 2 lần là INFP, đọc về tính cách thì em thấy khá giống nhưng nghề nghiệp thì em lại không thích nghề nào trong đó cả( giáo viên, nhà khoa học, luật sư,…). Em thấy em thích 3 thứ là thời trang, du lịch với kinh doanh. Em cũng hay tưởng tượng là mình đi du lịch nhiều nơi, tìm hiểu văn hóa những nơi đó, rồi đem những thứ mới lạ như vải hay thức ăn về bán, hoặc là đi du lịch để thăm quan nhiều nơi, hiểu nhiều hơn về cuộc sống. Nhiều khi xem những bộ sưu tập thời trang trên báo hay tivi em lại tự nghĩ ra được những bộ quần áo khác, hay xem 1 bức tranh, 1 họa tiết em cũng liên tưởng tới quần áo. Nhiều khi em xem 1 bộ phim cũng chỉ vì diễn viên mặc đồ đẹp nữa ạ. Em từng muốn đi học vẽ nhưng hoàn cảnh không cho phép, nên em nghĩ em sẽ làm 1 việc khác rồi sau này sẽ theo đuổi ngành thiết kế sau. Lúc đầu em tính thi vào FTU hay Kinh tế TPHCM, nhưng sau lại thấy không cần thiết với không hợp lắm ạ. Tại theo những gì em đọc trên mạng thì những kiến thức người ta miêu tả em lại chẳng thấy thích thú gì. Em chỉ thích mở quán ăn, cafe hay 1 shop thời trang thôi thì có cần học về kinh tế không anh? Em thích những công việc nào hay di chuyển, được đi nhiều nơi chứ không phải ngồi 1 chỗ trong văn phòng để làm việc thì phù hợp với những ngành nào hả anh? Anh có thể cho em 1 hướng đi, 1 ngành nghề được không ạ? Bây giờ em đang hoang mang lắm, năm nay lên 12 mà vẫn chưa biết bản thân phù hợp với ngành nghề nào. Em cảm ơn anh ạ!

  6. hôm ấy em có cmt hỏi anh vài điều nhưng sao giờ vào tìm lại để xem anh trả lời lại không có nơi ạ? :)


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *