![]() |
Chọn ngành chọn trường hay chọn đường chọn lối?...
Ngày xưa, rất nhiều bạn tin tưởng gửi cho tôi những băn khoăn về chọn ngành chọn trường và định hướng tương lai. Trong đó ấn tượng nhất vẫn là câu hỏi “Anh ơi, em nên theo bố mẹ hay theo mình ạ?” Nó làm tôi nhớ lại một sai lầm lớn của mình trước kia…
Chọn ngành chọn trường: Người lớn luôn đúng?
Dù 20 năm đã qua, nhưng tôi vẫn còn nhớ như in cái lúc mình bị đẩy vào căn phòng ấy. Một thủ lãnh, 40 môn đồ, tất cả là 82 con mắt dò xét, à 84 chứ, nếu tính cả chú thạch sùng trên trần.
Vâng, đó là ngày đầu tiên tôi vào lớp một. Thật tuyệt, tôi đã được học nhiều thứ mới mẻ. Trong đó ấn tượng nhất là lúc khám phá thêm công dụng của thước kẻ khi nó nằm trong tay cô giáo. Từ đó, tôi được khắc sâu bài học đắt giá của “môn phái” trường học: “Người lớn luôn đúng!”
Khi có bạn nói leo, cả lớp cười một trận ra trò, tôi gật gù sung sướng, đúng là mỗi ngày đi học là một ngày vui. Tôi rất hâm mộ sự tự tin bá đạo của bạn ấy, nhưng kết cục là bạn ấy được cô đã tặng tuyệt chiêu “thước kẻ đại pháp”, còn chúng tôi được thưởng thêm bài học sâu sắc về tôn trọng người lớn. Dù sao đi nữa, đó vẫn là một quãng thời gian tuyệt đẹp, vì mỗi lần giơ tay nói đúng ý cô, tôi được khen!
Thời gian cứ thế trôi qua, niềm tin “người lớn luôn đúng” ngày càng mạnh mẽ, nên tôi cũng chẳng quan tâm xem cấp hai, cấp ba mình sẽ chọn ngành chọn trường nào. Tôi phó mặc con đường tương lai cho bố mẹ, những “người lớn luôn đúng” mà tôi tin tưởng nhất.
Đẹp nhất có lẽ là quãng thời gian tôi học cấp hai. Tôi vô tư, hồn nhiên và bắt đầu biết tới quán điện tử. Cũng may, nhờ một vài mẹo nhỏ mà dù chơi nhiều nhưng điểm số vẫn thuộc top lớp.
Còn nhớ, trước khi vào cấp ba, mẹ tư vấn vài trường và hỏi tôi định chọn trường nào. Sau một hồi đắn đo, tôi đã chọn trường có cái tên hay nhất (dù chả biết mặt mũi nó thế nào).
Cấp ba cũng là một quãng thời gian đẹp vô cùng, đẳng cấp chơi game của tôi đã lên một level mới, tôi chơi có đồng bọn. Tất nhiên, điểm số trên lớp vẫn đảm bảo nhờ vài mẹo nhỏ khi xưa. Người lớn luôn đúng, họ đã chọn cho tôi con đường thật sung sướng.
Dù đã phó mặc việc chọn ngành chọn trường của mình cho người lớn, nhưng lúc sắp thi đại học và thấy bạn bè đứa nào cũng sốt ruột về chuyện chọn trường, tôi cũng hơi lăn tăn. Thật may, người lớn đã đưa cho tôi lời chỉ dẫn ngay tức thì, “Ngành này hót, nhà mình có ô dù, ra trường là có việc!”
Kết hợp với những con số biết nói về tỉ lệ thất nghiệp thời ấy, tôi không thể cưỡng lại được lời mời chào hấp dẫn đó. Vậy là tôi bỏ game, dốc hết tâm sức để vào bằng được cái trường “cực hót” mà điểm cũng cực cao ấy.
Cuối cùng, tôi cũng làm được với thành tích không cao, nhưng ối đứa cũng phải ngước nhìn, 28/30. Phần thưởng của tôi là một chiếc xe máy, khuyến mại thêm vài tuần nghỉ ngơi ở thành phố biển Hải Phòng để tận hưởng cảm giác chiến thắng, và tập lái xe. Tôi không muốn chiếc xe máy lại bị thương tật đầy mình như chiếc xe đạp mới mua ngày xưa.
Chọn ngành chọn trường: Trường học vs trường đời?
Cuộc sống cứ thế trôi qua êm đềm, cho tới khi tôi trở thành một sinh viên năm hai năng động. Nếu như ở trường học, tôi được dạy rằng “người lớn luôn đúng”, thì ở trường đời, tôi đã ngộ ra: “Người lớn cũng từng là trẻ con và….” Vâng, và vế sau mới thật là đau, “…và họ cũng có thể sai.”
Đúng vậy.
Từ năm nhất tới năm hai khi là sinh viên, tôi được học những môn đại cương hấp dẫn. Khi tới năm ba, các môn chuyên ngành được dạy. Lúc này, vấn đề mới bắt đầu nảy sinh, bạn sẽ biết rõ ngành đó có thực sự phù hợp với mình hay không. Và với tôi thì tình hình còn tệ hơn, cái ngành tôi theo học không những chẳng phù hợp, mà khủng hoảng kinh tế thế giới còn khiến tỉ lệ thất nghiệp ngành đó bỗng trở nên hót!!!
Thật là khổ khi yêu ai đó mà không được đáp lại, nhưng khổ hơn có lẽ là cưới phải người mà mình không yêu. Chuyện chọn trường cũng vậy, có thể nói tôi đã “cưới nhầm ngành”, và phải chung sống với nó trong đau khổ. Cũng may là thời sinh viên cũng khá ngắn so với cả cuộc đời, nên nỗi khổ đó không thể sánh bằng việc bạn “cưới nhầm vợ”. Dù sao, thì nếu được quay ngược thời gian, tôi ước mình biết những điều sau và lựa chọn khác đi.

Tôi ước mình biết rằng: thất nghiệp là do năng lực, không phải bằng cấp.
Gần đây những con số biết nói của Tổng Cục Thống Kê lại khiến tôi thêm tin vào sự thật này. Như bạn thấy ở hình trên thì những người được coi là có học nhiều nhất, tức là có bằng đại học trở lên… lại chiếm tỉ lệ thất nghiệp cao nhất. Có thể tấm bằng đại học sẽ mở cho bạn cánh cửa bước vào một công ty, nhưng việc có ở lại được hay không, được quyết định bởi năng lực thực sự của bạn.
Tôi ước mình biết rằng: đừng chọn trường, mà hãy chọn đường.
Trường chỉ là nơi trang bị cho bạn những phương tiện giúp thực hiện ước mơ, nên nếu bạn chưa có một ước mơ, nếu bạn chưa nhìn rõ con đường mình đi phía trước, nếu bạn chưa biết tương lai mình sẽ trở thành ai, mình sẽ đem lại điều gì cho cuộc đời, thì chọn trường nào cũng đâu có quan trọng, vì nó chỉ là… một nơi trú chân tạm thời. Hãy tìm ra đường, rồi bạn sẽ thấy chọn trường thật dễ.
Tôi ước mình biết rằng: đi theo tiếng gọi đam mê, bạn sẽ luôn có lợi.
Nếu bạn chọn theo thứ bố mẹ thích, có thể họ sẽ sướng vài năm, nhưng bạn sẽ khổ vài chục năm (vì kiểu gì sẽ có lúc đam mê quay lại gõ cửa). Nếu bạn chọn thứ mình thích, họ có thể không vui vài năm, nhưng khi bạn thành công họ sẽ tự hào cả đời. Hơn nữa trên thực tế, những người thành công nhất thường là những người yêu thích công việc của họ nhất, vì sẽ không ai có thể đủ kiên trì để tìm ra sự khác biệt trong công việc như họ.
Chọn ngành chọn trường: Phải là lựa chọn của bạn!
Tóm lại, bài học lớn nhất của tôi đó là: cho dù bạn chọn trường hay chọn đường nào, hãy chắc chắn đó là lựa chọn của bạn. Vì khi bạn làm chủ lựa chọn của mình, nếu lựa chọn đó sai, bạn sẽ chẳng trách được ai. Khi không trách được ai, bạn sẽ chẳng mất đi người bạn nào, thậm chí… còn có thêm bạn bè tới an ủi. Khi không trách được ai, bạn sẽ nhận trách nhiệm về mình, và người ta gọi đó là sự trưởng thành qua thất bại!
Mong tin tốt lành!
Fususu – Nguyễn Chu Nam Phương
(Đã ký lên màn hình từ một bãi biển xinh đẹp, ngày )
Tái bút. Nếu thấy hay, hãy "tài trợ cảm hứng" cho Fususu tiếp tục sáng tạo bằng một thử thách nho nhỏ: Hãy Google từ khóa chọn ngành chọn trường hoặc chọn ngành chọn trường fususu, tìm bằng được Blog này, bấm vào đó quay lại đây để comment vị trí. Cảm ơn bạn lắm lắm!
Suy cho cùng, mọi thành công đều xuất hiện hai lần, và lần đầu tiên là trong suy nghĩ của bạn. Mọi khó khăn đều được vượt qua hai lần, và lần đầu tiên là trong cảm xúc của bạn. Những câu chuyện cảm hứng, những câu nói hay sẽ giúp bạn có tư duy tích cực, là chìa khóa hấp dẫn mọi kết quả tuyệt vời đến với cuộc đời của bạn!
Song nói thì dễ, làm thì… toàn quên! Vì thế mà trong nhiều năm qua, tôi dày công biên tập và thiết kế ra hòm kho báu với hàng trăm câu nói cảm hứng để giúp bạn suy nghĩ tích cực hơn, làm chủ cảm xúc tốt hơn, từ đó hạnh phúc và thành công hơn.
XEM ONLINE FREE » | BỘ THẺ CẦM TRÊN TAY » |
69 thoughts on “Chọn ngành chọn trường hay chọn đường chọn lối?”
Wow, đã có (69) Awesome Comments!
Cảm ơn Anh ạ
trang 11 anh ah =((
dạ cháu cám ơn chú nhiều vì những bài học quý giá này ak
Anh Phương dùng plugin nào để tạo mục đánh giá 5 sao vậy ạ? Nhìn đẹp mà gọn quá..
Mong anh chỉ giúp ạ
KK Star Ratings em nhé :)
Chú ơi con muốn trở thành bác sĩ tâm lý nhưng con lại lo mình thi không đậu…(điểm chuẩn cao quá mà )…haizz thật không biết phải làm sao…con có nên chọn ngành khác không
Cái đó do con quyết định thôi, nếu thật sự muốn theo đuổi ước mơ thì con có thể… thi lại vài lần cho tới khi đậu thì thôi.
Còn cách hai là con trả lời xem tại sao mình muốn thành bác sĩ tâm lý????? thật ra cũng có nhiều ngành khác thỏa mãn được nó mà?
Chú ơi ngày chú học cấp ba chú đã học tập và ôn luyện như thế nào ( À ý con là sử dụng tài liệu gì, tự học hay học thêm…) để đậu được đại học vậy chú…( 28/30 không “thường” một chút nào ) , chú có thể chia sẻ một chút để con học hỏi có được không… cảm ơn chú rất nhiều ^^
Cháu Google “Fususu giỏi toán lý hóa” nhé, sẽ dc bật mí hihi
Mình cũng rất muốn trở thành bác sĩ tâm lí đấy bn. Hihj lí tưởng lớn gặp nhau. Nhưng mình chỉ biết mỗi trường đại học khoa học xã hội và nhân văn hcm là có ngành đó thôi. Còn bn? Định thi vào trường nào thế???
Ngành khó đậu. Dẫu là ước mơ nhưng cũng phải dằn lòng lại. Mình sẽ suy nghĩ kĩ hơn , kĩ hơn nữa về chuyện sẽ thi hay không và thi vào trường nào. Rất vui vì được gặp bạn, người có cùng mơ ước
Anh Phương ơi em đang băn khoăn chọn ngành, mới đầu em định là ngành ngôn ngữ Anh. Sau khi tìm hiểu kỹ cảm thấy khôg thích sự khô khan của các nghề sau này, dù em rất thích học Tiếng anh nhưng lại hướng nội. Em cảm thấy mình có năng khiếu vẽ và sở thích đối với nó không đổi từ nhỏ tới lớn. Em nên chọn ngành nào liên quan tới vẽ không ạ? Em cũng tìm hiểu và cũng thấy cái khó cũng như cái thú vị, nhưng lại ko biết chi tiết và tìm hiểu kỹ về các ngành mỹ thuật như thế nào. Còn 2năm nữa mới tới lúc quyết định… ._. Em có nên tìm hiểu nghề trước không?
Em có thể coi tiếng Anh là 1 công cụ hỗ trợ mình sau này, chứ ko nhất thiết phải chọn ngành liên quan. Nếu em thích vẽ, thì nên đi sâu. Còn những thứ mình không biết, thì học rồi sẽ biết. Em nên tìm hiểu càng sớm càng tốt nhé, em tham khảo thêm fususu.com/dam-me và fususu.com/gia-ma
Chọn trường học hay chọn trường đời ???
Em đã chọn trường đời khi là sv năm 2 nhưng sau đó thì e quay lại và chọn trường học. Do cả gia đình kì vọng, do e nhìn thấy e còn quá non nớt mà chưa đủ tiềm lực, muốn nhanh thành công sẽ ngã đau rất nhiều. Vì e học được bài học, muốn nhanh phải biết từ từ. Và chọn trường học là nơi e ứng dụng 1 vài thứ, vẫn duy trì và phát triển đam mê. Nhưng trường thì k liên quan đến lĩnh vực e theo đuổi, a nghĩ sao với 3 năm tiếp theo ở đó, con đường nào sẽ đi nhanh hơn, nền tảng vững chắc hơn?
Khi em có một mục tiêu rõ ràng, thì lúc đó trường đời hay trường học đều chỉ là phương tiện thôi :)