![]() |
Chọn ngành chọn trường hay chọn đường chọn lối?...
Ngày xưa, rất nhiều bạn tin tưởng gửi cho tôi những băn khoăn về chọn ngành chọn trường và định hướng tương lai. Trong đó ấn tượng nhất vẫn là câu hỏi “Anh ơi, em nên theo bố mẹ hay theo mình ạ?” Nó làm tôi nhớ lại một sai lầm lớn của mình trước kia…
Chọn ngành chọn trường: Người lớn luôn đúng?
Dù 20 năm đã qua, nhưng tôi vẫn còn nhớ như in cái lúc mình bị đẩy vào căn phòng ấy. Một thủ lãnh, 40 môn đồ, tất cả là 82 con mắt dò xét, à 84 chứ, nếu tính cả chú thạch sùng trên trần.
Vâng, đó là ngày đầu tiên tôi vào lớp một. Thật tuyệt, tôi đã được học nhiều thứ mới mẻ. Trong đó ấn tượng nhất là lúc khám phá thêm công dụng của thước kẻ khi nó nằm trong tay cô giáo. Từ đó, tôi được khắc sâu bài học đắt giá của “môn phái” trường học: “Người lớn luôn đúng!”
Khi có bạn nói leo, cả lớp cười một trận ra trò, tôi gật gù sung sướng, đúng là mỗi ngày đi học là một ngày vui. Tôi rất hâm mộ sự tự tin bá đạo của bạn ấy, nhưng kết cục là bạn ấy được cô đã tặng tuyệt chiêu “thước kẻ đại pháp”, còn chúng tôi được thưởng thêm bài học sâu sắc về tôn trọng người lớn. Dù sao đi nữa, đó vẫn là một quãng thời gian tuyệt đẹp, vì mỗi lần giơ tay nói đúng ý cô, tôi được khen!
Thời gian cứ thế trôi qua, niềm tin “người lớn luôn đúng” ngày càng mạnh mẽ, nên tôi cũng chẳng quan tâm xem cấp hai, cấp ba mình sẽ chọn ngành chọn trường nào. Tôi phó mặc con đường tương lai cho bố mẹ, những “người lớn luôn đúng” mà tôi tin tưởng nhất.
Đẹp nhất có lẽ là quãng thời gian tôi học cấp hai. Tôi vô tư, hồn nhiên và bắt đầu biết tới quán điện tử. Cũng may, nhờ một vài mẹo nhỏ mà dù chơi nhiều nhưng điểm số vẫn thuộc top lớp.
Còn nhớ, trước khi vào cấp ba, mẹ tư vấn vài trường và hỏi tôi định chọn trường nào. Sau một hồi đắn đo, tôi đã chọn trường có cái tên hay nhất (dù chả biết mặt mũi nó thế nào).
Cấp ba cũng là một quãng thời gian đẹp vô cùng, đẳng cấp chơi game của tôi đã lên một level mới, tôi chơi có đồng bọn. Tất nhiên, điểm số trên lớp vẫn đảm bảo nhờ vài mẹo nhỏ khi xưa. Người lớn luôn đúng, họ đã chọn cho tôi con đường thật sung sướng.
Dù đã phó mặc việc chọn ngành chọn trường của mình cho người lớn, nhưng lúc sắp thi đại học và thấy bạn bè đứa nào cũng sốt ruột về chuyện chọn trường, tôi cũng hơi lăn tăn. Thật may, người lớn đã đưa cho tôi lời chỉ dẫn ngay tức thì, “Ngành này hót, nhà mình có ô dù, ra trường là có việc!”
Kết hợp với những con số biết nói về tỉ lệ thất nghiệp thời ấy, tôi không thể cưỡng lại được lời mời chào hấp dẫn đó. Vậy là tôi bỏ game, dốc hết tâm sức để vào bằng được cái trường “cực hót” mà điểm cũng cực cao ấy.
Cuối cùng, tôi cũng làm được với thành tích không cao, nhưng ối đứa cũng phải ngước nhìn, 28/30. Phần thưởng của tôi là một chiếc xe máy, khuyến mại thêm vài tuần nghỉ ngơi ở thành phố biển Hải Phòng để tận hưởng cảm giác chiến thắng, và tập lái xe. Tôi không muốn chiếc xe máy lại bị thương tật đầy mình như chiếc xe đạp mới mua ngày xưa.
Chọn ngành chọn trường: Trường học vs trường đời?
Cuộc sống cứ thế trôi qua êm đềm, cho tới khi tôi trở thành một sinh viên năm hai năng động. Nếu như ở trường học, tôi được dạy rằng “người lớn luôn đúng”, thì ở trường đời, tôi đã ngộ ra: “Người lớn cũng từng là trẻ con và….” Vâng, và vế sau mới thật là đau, “…và họ cũng có thể sai.”
Đúng vậy.
Từ năm nhất tới năm hai khi là sinh viên, tôi được học những môn đại cương hấp dẫn. Khi tới năm ba, các môn chuyên ngành được dạy. Lúc này, vấn đề mới bắt đầu nảy sinh, bạn sẽ biết rõ ngành đó có thực sự phù hợp với mình hay không. Và với tôi thì tình hình còn tệ hơn, cái ngành tôi theo học không những chẳng phù hợp, mà khủng hoảng kinh tế thế giới còn khiến tỉ lệ thất nghiệp ngành đó bỗng trở nên hót!!!
Thật là khổ khi yêu ai đó mà không được đáp lại, nhưng khổ hơn có lẽ là cưới phải người mà mình không yêu. Chuyện chọn trường cũng vậy, có thể nói tôi đã “cưới nhầm ngành”, và phải chung sống với nó trong đau khổ. Cũng may là thời sinh viên cũng khá ngắn so với cả cuộc đời, nên nỗi khổ đó không thể sánh bằng việc bạn “cưới nhầm vợ”. Dù sao, thì nếu được quay ngược thời gian, tôi ước mình biết những điều sau và lựa chọn khác đi.

Tôi ước mình biết rằng: thất nghiệp là do năng lực, không phải bằng cấp.
Gần đây những con số biết nói của Tổng Cục Thống Kê lại khiến tôi thêm tin vào sự thật này. Như bạn thấy ở hình trên thì những người được coi là có học nhiều nhất, tức là có bằng đại học trở lên… lại chiếm tỉ lệ thất nghiệp cao nhất. Có thể tấm bằng đại học sẽ mở cho bạn cánh cửa bước vào một công ty, nhưng việc có ở lại được hay không, được quyết định bởi năng lực thực sự của bạn.
Tôi ước mình biết rằng: đừng chọn trường, mà hãy chọn đường.
Trường chỉ là nơi trang bị cho bạn những phương tiện giúp thực hiện ước mơ, nên nếu bạn chưa có một ước mơ, nếu bạn chưa nhìn rõ con đường mình đi phía trước, nếu bạn chưa biết tương lai mình sẽ trở thành ai, mình sẽ đem lại điều gì cho cuộc đời, thì chọn trường nào cũng đâu có quan trọng, vì nó chỉ là… một nơi trú chân tạm thời. Hãy tìm ra đường, rồi bạn sẽ thấy chọn trường thật dễ.
Tôi ước mình biết rằng: đi theo tiếng gọi đam mê, bạn sẽ luôn có lợi.
Nếu bạn chọn theo thứ bố mẹ thích, có thể họ sẽ sướng vài năm, nhưng bạn sẽ khổ vài chục năm (vì kiểu gì sẽ có lúc đam mê quay lại gõ cửa). Nếu bạn chọn thứ mình thích, họ có thể không vui vài năm, nhưng khi bạn thành công họ sẽ tự hào cả đời. Hơn nữa trên thực tế, những người thành công nhất thường là những người yêu thích công việc của họ nhất, vì sẽ không ai có thể đủ kiên trì để tìm ra sự khác biệt trong công việc như họ.
Chọn ngành chọn trường: Phải là lựa chọn của bạn!
Tóm lại, bài học lớn nhất của tôi đó là: cho dù bạn chọn trường hay chọn đường nào, hãy chắc chắn đó là lựa chọn của bạn. Vì khi bạn làm chủ lựa chọn của mình, nếu lựa chọn đó sai, bạn sẽ chẳng trách được ai. Khi không trách được ai, bạn sẽ chẳng mất đi người bạn nào, thậm chí… còn có thêm bạn bè tới an ủi. Khi không trách được ai, bạn sẽ nhận trách nhiệm về mình, và người ta gọi đó là sự trưởng thành qua thất bại!
Mong tin tốt lành!
Fususu – Nguyễn Chu Nam Phương
(Đã ký lên màn hình từ một bãi biển xinh đẹp, ngày )
Tái bút. Nếu thấy hay, hãy "tài trợ cảm hứng" cho Fususu tiếp tục sáng tạo bằng một thử thách nho nhỏ: Hãy Google từ khóa chọn ngành chọn trường hoặc chọn ngành chọn trường fususu, tìm bằng được Blog này, bấm vào đó quay lại đây để comment vị trí. Cảm ơn bạn lắm lắm!
Suy cho cùng, mọi thành công đều xuất hiện hai lần, và lần đầu tiên là trong suy nghĩ của bạn. Mọi khó khăn đều được vượt qua hai lần, và lần đầu tiên là trong cảm xúc của bạn. Những câu chuyện cảm hứng, những câu nói hay sẽ giúp bạn có tư duy tích cực, là chìa khóa hấp dẫn mọi kết quả tuyệt vời đến với cuộc đời của bạn!
Song nói thì dễ, làm thì… toàn quên! Vì thế mà trong nhiều năm qua, tôi dày công biên tập và thiết kế ra hòm kho báu với hàng trăm câu nói cảm hứng để giúp bạn suy nghĩ tích cực hơn, làm chủ cảm xúc tốt hơn, từ đó hạnh phúc và thành công hơn.
XEM ONLINE FREE » | BỘ THẺ CẦM TRÊN TAY » |
69 thoughts on “Chọn ngành chọn trường hay chọn đường chọn lối?”
Wow, đã có (69) Awesome Comments!
Yêu anh lắm lắm!!!!
Mong được gặp anh một lần. À ngày trước anh học ngoại thương ngành nào thế ạ? Bây giờ nghề chính của anh là gì ạ? *-*. Cóa đúng cái mà a học không ạ. Năm nay e lên lớp 12, mà vẫn chưa biết chọn trường gì…..để cố gắng..(((=
http://m.cafef.vn/neu-doc-het-cuon-kinh-thanh-cua-khoa-hoc-may-tinh-nay-ban-co-the-tu-tin-gui-cv-cho-bill-gates-20170602101242017.chn anh đọc các cuốn sách này chưa ạ, cuốn sách về khoa học máy tính!!! kinh thánh của khoa học máy tính, anh phương xem thử xem nhé!!!
vậy đam mê sở thích của anh là gì vậy! có phải lúc trước anh học tài chính ngân hàng ko ạ!!!
nếu có quyền lựa chọn thì năm xưa anh sẽ chọn ngành gì vậy!!!
Nếu chọn lại anh sẽ chọn ngành Tin Học ^^! Anh có vẻ có năng khiếu :)
thế công việc bây h anh đang làm anh có cảm thấy yêu thích ko!!
Em học năm nhất rồi nhưng không biết cái ngành em chọn có đúng không nữa… Em thích vẽ và có khả năng vẽ nhưng em lại chọn học ngành Điện tử :)) Mà em nghĩ là đã chọn thì phải theo cho đến cùng thôi. Biết đâu những thứ ngỡ không biết lại thực sự hợp với mình thì sao? Quan trọng là phải có đam mê và sự yêu thích, phải dành thời gian nhiều cho nó. Có thể em thật sự không yêu ngành mình đang học nhưng nếu áp dụng nguyên tắc 10.000 giờ thì em cũng sẽ thành công thôi đúng không? Em đọc những bài viết của anh và nhận ra mình phải nên lạc quan hơn nữa….
Cảm ơn anh Fususu rất nhiều :)
Em đang rất bâng khuâng không biết mình chọn ngành nào? Em chẳng đam mê cái gì cả, chỉ là thích, nhưng lại thích rất nhiểu. Cấp 2 e mơ ước làm luật sư, chắc do coi phim hồng koong nhìu, bây giờ nhận ra e phù hợp với nó. Rồi lại thích CNTT nên quyết định chuyên Tin, sau 1 năm e thấy mình không thích sự khô khan của nó, e nhận ra e nói nhiều và e thích nói. Bây giờ em thích những ngành liên quan đến truyền thông, báo chí, diễn giả, tâm lí học, làm trong showbit bla bla….
Khi đổi cách xét tuyển đại học theo tổ hợp môn, e đã chọn Sử-địa-gd ( thế là học lệch, vì e chuyên ban tự nhiên). Em sợ cuối năm e lại đổi sở thích, vậy thì muộn rồi. Anh nghĩ ngành truyền thông thế nào?
Nói chung việc đổi sở thích liên tục khi còn trẻ là chuyện đương nhiên em à ^^! Nó giúp mình tìm ra thứ gì mình thích nhất. Em đọc thêm bài này nhé https://fususu.com/gia-ma-biet-khi-18
Em năm nay học năm 2 nhưng em muốn nghỉ học để ôn lại vì em vẫn thích trường đó và cũng vì em thi đhoc lần trước chỉ đc 15,5 đ thôi.anh hãy cho em thêm ý kiến nhé.cam ơn anh
nếu ngành bạn chọn là ngành bạn thích thì bạn nên tiếp tục hõ. còn nếu bạn định thì truong khác tốt hơn thì cũng đc, nhưng giá phải trả là 2 năm tuổi đời!!!
Cảm ơn anh.rât ý nghĩa ạ.em năm nay học năm 2 nhưng cảm thấy mình muốn thi lại lắm