câu chuyện cây bút và luật nhân quả
small_logo 10429 views
4
(4)

Câu chuyện cây bút hay là tâm sự của Pen...

Câu chuyện cây bút này kể về… một cây bút, tên là… Pen. Nó thích cái tên đó lắm, nhưng vì sinh ra ở Việt Nam nên chẳng ai gọi nó là Pen, mà gọi nó là… cây bút. Vì rất yêu quý cây bút, nên tôi gọi nó là Pen. Một lần nọ, Pen có tâm sự với tôi vài lời, mà giúp tôi giải đáp được biết bao thắc mắc trong đời. Giờ đây, mỗi lúc gặp một hoàn cảnh không như ý, là câu chuyện cây bút này khiến tôi mau chóng bình tâm trở lại.

========

“Anh FuSuSu ơi,” Pen nói. “Em thấy đời phức tạp quá!”

“Sao phức tạp em?” Tôi hỏi lại, trong đầu tự hỏi không biết đầu óc mình có bị sao không mà lại nói chuyện với một cây bút.

“Chắc là trừ anh ra, mọi người đều nghĩ em là cây bút, họ dùng em để viết,” Pen nói, “Điều đó thật tuyệt, nhưng…”
“Nhưng sao?” Tôi hỏi.

“Có lần nọ, em không may bị rớt, một đứa bé nhặt được, và nó cầm em lên, sờ, bẻ, đập xuống đất làm em đau lắm. Tại sao vậy?”

“Ồ, tội nghiệp Pen, vì đứa bé đó nghĩ Pen là đồ chơi đấy.”

“Em lại có tên mới là đồ chơi ư? Mà chưa hết đâu, chơi chán xong, đứa bé quăng em một góc nhà. Một lúc sau có một chú chó chạy vào, chú ta liếm em, gặm em, làm em đau điếng. Tại sao thế?”

“Ôi, tội nghiệp Pen, chắc chú chó ấy đang đói và nghĩ em là cục xương. Đó là cuộc sống, có gì phức tạp em?”

“Phức tạp là chỗ đó đó, rốt cuộc em là ai. Cây bút, đồ chơi hay cục xương? Em là ai?”

“Thế em nghĩ giữa người ta, đứa bé và con chó thì ai đúng?”

Pen suy nghĩ một hồi rồi đáp, “Hình như chẳng có ai sai cả, trong tâm trí chú chó, em là cục xương, nên nó mới gặm. Trong tâm trí đứa trẻ, em là đồ chơi, nên nó mới bẻ, và trong tâm trí mọi người, em là cây bút, nên họ mới viết.”

“Tuyệt lắm,” tôi nói. “Thế bây giờ chỉ có một mình trong phòng, em sẽ là gì?”

“Em… là em thôi,” Pen nói, mắt sáng rực lên. “Em chẳng là gì cả. A em hiểu rồi, hình như người ta thấy em, và tự đặt tên cho em, và sử dụng em theo suy nghĩ của họ. Mà tự nhiên khi nghĩ mình chẳng là gì cả, em hạnh phúc quá!”

Kết thúc cuộc trò chuyện. Pen vui lắm, còn tôi im lặng và ngẫm lại về việc “chẳng là gì cả, chỉ là chính nó”.

=======

Câu chuyện cây bút hay lời tâm sự của Pen thật đơn giản, nhưng nó giúp tôi nhận ra một điều thật sâu sắc: Mọi thứ mà chúng ta thấy trên cuộc đời này, đem lại cho ta niềm vui hay nỗi buồn, không phải là do tự thân nó, mà là do tự chúng ta tự định nghĩa và phản ứng theo đó, chúng ta tự làm mình vui, hoặc tự khiến mình buồn.

câu chuyện cây bút và luật nhân quả



Mong tin tốt lành!

Fususu – Nguyễn Chu Nam Phương
(Đã ký lên màn hình từ một bãi biển xinh đẹp, ngày )

Bạn cảm thấy sao?

4 / 5. Bình chọn: 4

Hãy là người đầu tiên

Share vui sẻ sướng...

Thật ư?

Thế giới cần những người như bạn!

Làm sao để bài viết này hay hơn?

Tái bút. Nếu thấy hay, hãy "tài trợ cảm hứng" cho Fususu tiếp tục sáng tạo bằng một thử thách nho nhỏ: Hãy Google từ khóa câu chuyện cây bút hoặc câu chuyện cây bút fususu, tìm bằng được Blog này, bấm vào đó quay lại đây để comment vị trí. Cảm ơn bạn lắm lắm!

9 thoughts on “Câu chuyện cây bút hay là tâm sự của Pen


Wow, đã có (9) Awesome Comments!



  1. Đó thực sự là một câu chuyện tuyệt vời, e đang trong quá trình kể và thực hành. Thấy nhiều thay đổi trong cuộc sống hơn đó ạ. Cảm ơn Fususu đã chia sẻ bài viết đầy ý nghĩa này!

  2. CÂY VIẾT
    Tôi không hiểu được ý nghĩa của câu chuyện này là gì cả. Nó vừa làm tôi dường như hiểu được cũng dường như không hiểu gì cả. Ngay lúc này đối với tôi cũng vậy. Cây viết bản thân nó vốn là nó mà, nó sẽ có công dụng gì nếu như con người không định ra công dụng cho nó nhỉ? Tôi đã suy nghĩ như vậy đấy. Nếu không có tác nhân là con người tác động thì nó sẽ trở thành một vật có ích chứ, hay là sẽ không là gì cả. Nó chỉ tồn tại như thế chứ không thể giúp ích được gì cả chăng? Hay là sẽ trở thành một thứ gì đó lớn lao hơn? Tôi không thể biết được điều đó và có lẽ mọi người cũng vậy. Tôi nghĩ nếu chúng ta không tự tìm ra giá trị của bản thân mình thì có lẽ chúng ta sẽ không khác cây bút là bao, chúng ta rồi cũng sẽ bị những người xung quanh định nghĩa giá trị của bản thân chúng ta theo cách mà họ muốn. Và bây giờ bản thân tôi có một điều rất thắc mắc, mong ace đọc được có thể giải đáp thắc mắc cho tôi: “Làm sao để chúng ta có thể tìm ra được giá trị thực của mình nhỉ?” Cảm ơn nhiều ạ!

    1. Cám ơn bạn, có thể bạn đã hiểu nó một cách sâu sắc chăng ^^?

    2. A Susu ơi, e vẫn chưa hiểu câu chuyển này lắm ạ, chẳng phải tác giả đã nói muốn hiểu nó phải nghe câu chuyện này đến 3000 lần hay sao ạ :), e mới chỉ nghe có 2 lần a à.


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *