![]() |
Câu Chuyện Về “Luật Hoa Quả”...
Ngày xửa ngày xưa, có hai khu vườn, một to, một nhỏ. Khu vườn to chỉ có mấy cây bưởi nhỏ. Còn khu vườn nhỏ, lại có một cây chuối to, cả chục người ôm mới xuể. Nó to như thế, là do sự chăm sóc đặc biệt của cậu chủ và cô bé hàng xóm.
Cậu chủ không chỉ tắm cho cây đều đặn, mà những ngày hè nóng nực, cậu còn mở toang cửa phòng để điều hòa phả ra, làm mát cả khu vườn. Rồi những ngày đông buốt giá, cậu còn vác cả tá chăn bông ra đắp cho cây. Có lẽ thế, mà cây luôn hạnh phúc và xanh tươi.
Chưa hết, từ khi cô bé hàng xóm chuyển đến, cây chuối sung sướng vô cùng. Ngày nào cô cũng trò chuyện với cây, thậm chí nhiều lần mải mê tâm sự tới khuya, cô còn ngủ quên ở bên gốc chuối. Có lẽ thế, mà cây chuối lớn nhanh như thổi.
Tới mùa thu hoạch, cây cho ra những nải chuối to. Từng trái vàng ươm, bự như bắp ngô, mùi thơm nức mũi. Từ dân làng cho tới lũ khỉ phá phách, ai đi qua cũng phải ghé vào khu vườn nhỏ và vác về vài nải chuối to.
Một ngày nọ, bỗng có tiếng bình bịch phát ra từ khu vườn to bên cạnh. Cậu chủ đang tưới cây liền chạy sang ngay. Cây chuối đợi, nhưng mãi không thấy cậu về. Nó cố hết sức để ngó sang đó xem có chuyện gì.
Bên ấy, dưới gốc những cây bưởi nhỏ, có vô vàn những trái bưởi to. Thấy cậu chủ và cô bé hàng xóm tận hưởng từng múi bưởi ngon lành, cây chuối hơi buồn một chút. Nhưng nó nghĩ, rồi cậu chủ sẽ trở lại thôi. Song mọi chuyện lại hoàn toàn khác.
Theo thời gian, vườn bưởi ngày một sum xuê. Cậu chủ và cô bé hàng xóm đã mê tít đám bưởi. Khi nghe tin có bão, họ vội vàng xây rào bảo vệ vườn bưởi. Khi trời nóng nực, họ cùng tưới tắm vườn bưởi. Khi trời lạnh buốt, họ nổi lửa ăn uống ca hát ngay dưới gốc bưởi…
Tới mùa thu hoạch, cây chuối vẫn cho ra những nải chuối to. Từng trái vàng ươm, bự như bắp ngô, mùi thơm nức mũi. Nhưng chẳng ai đoái hoài tới cả. Có lẽ những tiếng bình bịch do bưởi rụng ở khu vườn bên cạnh đã làm người ta mờ mắt rồi, chỉ còn lại lũ khỉ phá phách.
Mọi thứ như cứ thế, hết mùa này tới mùa khác. Cây chuối chẳng biết làm gì ngoài việc đếm những nải chuối vàng ươm bị lũ khỉ tới lấy trộm, hoặc bị rụng xuống đất nát bét mà xót xa…
Một ngày kia, cây chuối nảy ra ý tưởng tuyệt vời, sẽ ra sao nếu nó mọc ra bưởi, những quả bưởi to gấp đôi? Khi ấy, đống bưởi bên kia làm sao hấp dẫn bằng “nải bưởi” của nó? Khi ấy, mọi người sẽ quay trở lại. Khi ấy, lũ khỉ sẽ phải bỏ đi. Khi ấy, nó sẽ hạnh phúc. Để ra được “bưởi” thật to, cây chuối quyết định sẽ “nhịn” ra quả mùa thu hoạch tới, và để dành cho mùa cuối cùng. Thế là từ mùa này qua mùa khác, mọi dưỡng chất cây nhận được từ người mẹ thiên nhiên, đều phục vụ cho mục tiêu cao cả này.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, cuối cùng ngày ấy đã đến. Sau rất nhiều mùa không có quả, cây chuối khổng lồ nay đã mang trên mình những “nải bưởi” to bự, đứng cách xa hàng trăm mét vẫn có thể thấy chúng lủng lẳng trên cây.
Tin tức nhanh chóng đồn xa, bà con khắp nơi đổ tới. Tất nhiên trong đó có cả lũ khỉ và hai cô cậu khi xưa. Thấy mặt mũi ai nấy lại phấn khởi vui tươi, cây chuối mừng lắm. Đúng là ông trời có mắt, công sức của nó đã được đền đáp.
Cây chuối rùng mình một cái, một “nải bưởi” to rụng xuống. Nhưng khi tiếp đất, nó không phát ra tiếng bịch, mà kêu một tiếng bẹp. Nải bưởi đã nát bét nhưng may mắn thay, đâu đó vẫn còn vài trái nguyên lành.
Cậu chủ nhặt một trái lên ăn thử. “Ối!” Cậu nhổ phì ra. “Vẫn là vị chuối!” Cả đám đông tiu nghỉu. Rồi khi có tiếng bưởi rụng, họ lục tục kéo nhau sang khu vườn bên kia.
Chỉ còn lại lũ khỉ, nhưng chúng chỉ bàn luận xôn xao mà không dám tới gần. Cuối cùng, con khỉ đầu đàn nhặt một trái lên và ăn thử. “Ngon đấy…” nó nói với lũ khỉ. “Nhưng cây chuối này bị biến đổi gen rồi.”
Thế là lũ khỉ cũng giải tán, và chúng không bao giờ quay lại. Giờ đây, chỉ còn lại cây chuối to, trong khu vườn nhỏ.
Nhìn lên bầu trời bao la, cây chuối nhận ra sai lầm của mình. Nó thầm ước bao năm qua nếu cứ ra chuối, thì giờ ít nhất vẫn còn lũ khỉ làm bạn. Rồi cây chuối nhắm mắt, và từ từ về với đất mẹ thiên nhiên.
Mười năm sau, chẳng còn vết tích nào của cây chuối nữa. Nhưng ở khu vườn nhỏ đó, có một cụ già da xanh tóc vàng, lúc nào cũng ngồi rung đùi sung sướng, như thể cụ đã biết hết quy luật của cả vũ trụ. Trên tay cụ cầm một cuốn sách làm từ lá chuối, ngoài bìa có ghi “Luật Hoa Quả.”
Nhiều người qua đường hỏi ông cụ cuốn sách ấy nói gì. Cụ chỉ tủm tỉm cười và nói, “Đã gieo hạt chuối, đừng mơ có bưởi!”


Mong tin tốt lành!
Fususu – Nguyễn Chu Nam Phương
(Đã ký lên màn hình từ một bãi biển xinh đẹp, ngày )
Tái bút. Nếu thấy hay, hãy "tài trợ cảm hứng" cho Fususu tiếp tục sáng tạo bằng một thử thách nho nhỏ: Hãy Google từ khóa hoa quả hoặc hoa quả fususu, tìm bằng được Blog này, bấm vào đó quay lại đây để comment vị trí. Cảm ơn bạn lắm lắm!

Suy cho cùng, mọi thành công đều xuất hiện hai lần, và lần đầu tiên là trong suy nghĩ của bạn. Mọi khó khăn đều được vượt qua hai lần, và lần đầu tiên là trong cảm xúc của bạn. Những câu chuyện cảm hứng, những câu nói hay sẽ giúp bạn có tư duy tích cực, là chìa khóa hấp dẫn mọi kết quả tuyệt vời đến với cuộc đời của bạn!
Song nói thì dễ, làm thì… toàn quên! Vì thế mà trong nhiều năm qua, tôi dày công biên tập và thiết kế ra hòm kho báu với hàng trăm câu nói cảm hứng để giúp bạn suy nghĩ tích cực hơn, làm chủ cảm xúc tốt hơn, từ đó hạnh phúc và thành công hơn.

XEM ONLINE FREE » | BỘ THẺ CẦM TRÊN TAY » |
16 thoughts on “Câu Chuyện Về “Luật Hoa Quả””
Wow, đã có (16) Awesome Comments!
Em xin lỗi anh tí… Tại có lẽ em vẫn chưa hiểu cho lắm…
Tức là sống biết thân biết phận, biết mình biết ta, không mơ mộng hão huyền???
Tức là phải tìm ra được thế mạnh của mình và phát huy :)