![]() |
Sự cô đơn không phải là kẻ thù...
Tôi nhớ mãi một chiều đông cuối 2010, trong một bữa tiệc cuối năm do công ty tổ chức. Tiếng cười, tiếng nói chuyện tràn ngập trong căn phòng màu đỏ ấm áp. Nhưng tôi, lại đứng ở đó như một bóng ma, với sự cô đơn lạnh lẽo.
Không ai để ý tới tôi.
Tôi cố gắng tham gia vào một vài cuộc trò chuyện, nhưng những câu hỏi xã giao, những câu trả lời hời hợt cứ trôi qua như cơn gió.
Trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng sự cô đơn không phải là việc quanh bạn có nhiều người hay không. Sự thật là, bạn có thể cảm thấy cô đơn nhất ngay trong một căn phòng đông người nhất, nếu ở đó bạn không có sự kết nối.
Điều này không chỉ làm bạn đau đớn, mà còn khiến bạn nghi ngờ bản thân: “Liệu mình có gì đó sai sai? Mình phải thay đổi thế nào để thuộc về nơi này?”
Nhưng hãy nhớ…
Sự cô đơn không phải là kẻ thù. Nó là một lời nhắc nhở.
Một lời nhắc nhở rằng bạn khao khát những mối liên kết chân thật, không phải những mối quan hệ hời hợt. Nó nhắc bạn nhớ rằng bạn không cần thay đổi bản chất của mình chỉ để được chấp nhận. Điều quan trọng không phải là có bao nhiêu người xung quanh bạn, mà là ai thực sự nhìn thấy bạn, thấu hiểu bạn, và yêu quý bạn vì chính bạn.
Thế nhưng lúc đó, tôi đã chưa nhận ra điều ấy.
Tôi cứ đổ lỗi rằng mình là người hướng nội, ngại giao tiếp, và cứ thế tự vấn bản thân. “Nói chuyện với đám đông vài người mình còn thế này, thì bao giờ mới thành diễn giả?”
Thế nên, tôi cố gắng thay đổi bản thân, để trở thành một người hướng ngoại hơn.
Tôi tham gia nhiều hoạt động chung của công ty hơn.
Tôi mạnh dạn phát biểu ý kiến hơn.
Nhưng càng thay đổi, tôi càng cảm thấy có gì đó sai sai.
Dường như đó không phải là tôi.
Và tôi cảm thấy bế tắc.
Thế rồi, có một sự kiện đã làm thay đổi góc nhìn của tôi mãi mãi.
Nếu đứng đó cùng tôi trong căn phòng màu đỏ ấy, bạn sẽ thấy tấm backdrop màu xanh lá, tương phản hàng chữ trắng ghi tên chương trình “Sống Mạnh Mẽ.” Đó là một sự kiện do công ty tôi tổ chức, nơi bất cứ ai cũng có thể lên chia sẻ câu chuyện của họ.
Tôi ấn tượng mãi với một người đàn ông gầy gò. Anh bước lên sân khấu, và kể câu chuyện về hành trình đấu tranh với căn bệnh suy thận của mình. Khi biết tin mình bị bệnh, anh đã rất suy sụp. Dù người nhà có động viên, nhưng cảm giác cô đơn và sợ hãi cứ thế bủa vây. Anh mô tả cảm giác ấy rất chân thật, khiến căn phòng trở nên yên lặng hoàn toàn. Thế nhưng, khi anh nở nụ cười trên môi, và chia sẻ rằng hiện anh đã viết xong cuốn sách mơ ước, và dùng tiền mình kiếm được để đóng góp cho cộng đồng các bệnh nhân chạy thận, cả khán phòng đã vỡ òa cảm xúc.
Nhờ câu chuyện của anh, mà chỉ trong vài phút, căn phòng vốn đầy những người xa lạ đã trở thành một cộng đồng gắn kết với một nguồn cảm hứng sống mạnh mẽ.
Kể từ đó, tôi ấn tượng mẽ mẽ với sức mạnh của câu chuyện—nó không chỉ giúp bạn được nhìn nhận; nó còn giúp người khác cảm thấy rằng họ cũng không đơn độc.
Câu chuyện làm chúng ta hiện diện.
Câu chuyện không chỉ là cách để truyền đạt thông tin. Nó là cách để bạn nói: “Đây là tôi. Đây là điều tôi đã trải qua.” Nó cho phép bạn hiện diện một cách trọn vẹn và chân thật. Nó mở ra cánh cửa để người khác nhìn thấy, cảm nhận, và hiểu bạn.
Và chính trong khoảnh khắc đó, sự cô đơn tan biến, để lại một không gian cho sự thấu hiểu và đồng cảm.
Sau này thế nào thì bạn cũng đã biết rồi.
Tôi bắt đầu học nghệ thuật kể chuyện, và ứng dụng vào cuộc sống của mình. Và càng ứng dụng, tôi càng gặt hái những kết quả thú vị. Từ trở thành một Trainer được yêu thích, cho tới tác giả sách bán chạy… song bạn biết điều tôi thích nhất là gì không?
Tôi nhận ra: khi nhìn lại, và kể câu chuyện của mình theo cách mới, tôi không chỉ cảm thấy kết nối hơn với mọi người, mà cuộc đời mình cũng trở nên ý nghĩa hơn.
Mỗi người đều có một câu chuyện. Và câu chuyện của bạn có giá trị. Nó không cần phải hoàn hảo. Nó chỉ cần chân thật.
Thậm chí trong những khoảnh khắc bạn cảm thấy không ai hiểu mình, câu chuyện của bạn có thể là chìa khóa để mở ra một kết nối bất ngờ.
Tôi muốn thách thức bạn.
Lần tới khi bạn cảm thấy cô đơn, hãy đừng cho phép mình im lặng. Thay vào đó, hãy kể một câu chuyện.
Có thể là một câu chuyện nhỏ về ngày của bạn, hoặc một câu chuyện lớn hơn về hành trình cuộc đời bạn.
Bạn có thể kể qua việc viết lách, hoặc chia sẻ trong một CLB thuyết trình, hoặc một nhóm người bạn tin tưởng…
Bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy rằng, càng chia sẻ, bạn càng cảm thấy gần gũi với người khác hơn.
Tóm lại, sự cô đơn giữa chốn đông người, là một lời nhắc nhở rằng bạn khao khát điều gì đó thật sự sâu sắc. Đó là một lời nhắc nhở rằng bạn là con người, với tất cả những cảm xúc phức tạp và tuyệt vời của mình.
Khi cô đơn, thay vì nghĩ tới bóng ma, hãy tưởng tượng bạn là một ngọn hải đăng.
Khi bạn kể câu chuyện của mình, ánh sáng của bạn tỏa sáng khắp đại dương. Nếu có ai đang lạc lối trong bóng tối, ánh sáng của bạn dẫn đường cho họ. Đừng che giấu nó. Hãy kể, hãy chia sẻ, và bạn sẽ thấy rằng, trong khi bạn tỏa sáng ra ngoài, bạn cũng thu hút những ánh sáng khác đến với mình.
Vậy ngọn hải đăng của bạn sẽ tỏa sáng như thế nào hôm nay?
Hãy nhớ, câu chuyện của bạn không chỉ kết nối bạn với người khác, mà còn mang lại ý nghĩa cho chính cuộc sống của bạn. Hãy kể nó, và để nó chữa lành không chỉ bạn, mà cả thế giới.
Và bạn sẽ có một cuộc đời đáng nhớ!
Mong tin tốt lành!
Fususu – Nguyễn Chu Nam Phương
(Đã ký lên màn hình từ một bãi biển xinh đẹp, ngày )
Tái bút. Nếu thấy hay, hãy "tài trợ cảm hứng" cho Fususu tiếp tục sáng tạo bằng một thử thách nho nhỏ: Hãy Google từ khóa sự cô đơn hoặc sự cô đơn fususu, tìm bằng được Blog này, bấm vào đó quay lại đây để comment vị trí. Cảm ơn bạn lắm lắm!
Nói chung trong cuộc sống, bạn khó mà tránh giao tiếp thuyết trình, thậm chí sẽ có những lúc bạn bị “ép” phải nói trước đám đông. Do thường không có sự chuẩn bị tốt, hầu hết mọi người không chỉ đánh mất cơ hội, mà còn ngày càng tự ti.
Nếu một người đàn ông hướng nội, gọi tắt là ông nội như tôi, từng kể chuyện cười mà mọi người im lặng lắng nghe, sau đó có cả ngàn giờ thuyết trình, được công nhận World Class Speaking Coach bởi nhà vô địch diễn thuyết thế giới, thì bạn cũng có thể!
Phương pháp đã sai, thất bại còn dài. Tất cả những gì bạn cần chỉ phương pháp đúng đắn để tự tin hơn, tiến nhanh hơn tới mục tiêu mà thôi. Hãy để đường dài 10 năm Fususu trở thành đường tắt của bạn!
ĐỌC THỬ EBOOK » | XEM SÁCH GIẤY » |
Wow, hãy là người đầu tiên comment bạn nhé!