bí quyết thay đổi bản thân hiệu quả là giữ lời hứa với chính mình
00:00 00:00
small_logo 42998 views
4.1
(9)

Chiến thắng bản thân là chiến thắng những gì?...

Cổ nhân đã dạy: Chiến thắng vĩ đại nhất là chiến thắng chính mình. Bạn có thể thua nhiều người, nhưng nhục nhất vẫn là thua chính bản thân mình. Vậy chiến thắng bản thân là chiến thắng cái gì? Để thua bản thân là để thua ai? Cái anh họ “bản” tên “thân” này thật bí hiểm. Thật là khó để bắn trúng đích nếu chẳng nhìn thấy đích, hãy cùng nhận diện 5 “kẻ thù” mà bạn phải chiến thắng, mỗi ngày!

#1 – Chiến thắng bản thân là chiến thắng ham muốn

Những đứa trẻ chẳng bao giờ tiết kiệm nụ cười hay sự tò mò, chúng ta sinh ra ai cũng thật hào phóng. Mầm mống của lòng tham bắt đầu khi chúng ta sở hữu thứ đồ chơi đầu tiên, rồi lòng ích kỉ cũng lớn dần lên theo năm tháng, và dần biến chúng ta trở thành nô lệ của nó lúc nào không hay.

Một người đàn ông nghèo khổ, ông ta muốn có tiền. Ông làm việc miệt mài và bắt đầu kiếm được tiền, ông muốn có một căn nhà. Khi thấy căn nhà hơi chật, ông muốn xây thêm tầng. Khi nhà hơi rộng, ông muốn mua thêm đồ đạc. Khi nhà đã chật ních đồ đạc, thậm chí không còn chỗ thở, ông muốn một căn biệt thự có sân vườn. Khi thấy cái sân hơi trống, ông muốn để đó một chiếc xe hơi v.v…



Mong tin tốt lành!

Fususu – Nguyễn Chu Nam Phương
(Đã ký lên màn hình từ một bãi biển xinh đẹp, ngày )

Bạn cảm thấy sao?

4.1 / 5. Bình chọn: 9

Hãy là người đầu tiên

Share vui sẻ sướng...

Thật ư?

Thế giới cần những người như bạn!

Làm sao để bài viết này hay hơn?

Tái bút. Nếu thấy hay, hãy "tài trợ cảm hứng" cho Fususu tiếp tục sáng tạo bằng một thử thách nho nhỏ: Hãy Google từ khóa chiến thắng bản thân hoặc chiến thắng bản thân fususu, tìm bằng được Blog này, bấm vào đó quay lại đây để comment vị trí. Cảm ơn bạn lắm lắm!

68 thoughts on “Chiến thắng bản thân là chiến thắng những gì?


Wow, đã có (68) Awesome Comments!



  1. Mình cảm thấy 5 kẻ thù này cứ như là bản chất của mỗi con người vậy. Chỉ có thể chiến đấu chứ không tiêu diệt được, khi ta không chống lại nó thì nó lại sẽ trỗi dậy như 1 thế lực mạnh mẽ.
    bài viết rất là hay, cảm ơn Anh Phương nhiều lắm.

  2. Trước hết, em xin cảm ơn bài viết rất hay của anh và ngay sau đó em phải comment luôn vì vừa đọc xong là tay thấy ngứa ngáy lắm rồi. Em bị mắc tật đứng núi này trông núi nọ anh ạ, và em cảm thấy em thích rất nhiều thứ, mỗi thứ lại thích một chút, làm được một chút rồi chẳng đi tới đâu. Giả dụ như hồi bé em thấy em có năng khiếu vẽ và cũng rất hay ngồi vẽ trên lớp (đồng thời còn được kha khá người khen vẽ đẹp), rồi lên cấp 3 em cũng bỏ. Cấp 2 em học văn khá, được các cô và các bạn đều công nhận, nhưng lên cấp 3 em cũng bỏ. Em định chọn ngành design hoặc tâm lý học khi vào đại học nhưng rồi cuối cùng em lại chọn ngành theo xu thế. Em cứ mãi hoài nghi về những lựa chọn của em anh ạ, chắc là em quá nôn nóng muốn thấy thành quả nên đi tới đâu cũng chỉ được mấy bước đã nhảy sang việc khác. Làm thế nào để mình có quyết tâm đúng đắn và ổn định trong tư tưởng hả anh?

  3. Trước hết em xin lỗi vì đã bác bỏ quan điểm của anh-một người mà em rất ngưỡng mộ.(Người mà gửi lời mời kết bạn trên Ubrand với em nhưng không hiểu sao em không accept được mà phải đi bấm kết bạn lại)
    Em thì lại nghĩ khác.Trước đây em cũng từng nghĩ mình là kẻ thù của chính mình:”Ôi, mày thật vô dụng, thật đáng thất vọng;chỗ này cũng xấu, chỗ kia cũng xấu.Thật ích kỷ, nhỏ mọn.. v.v.Nói chung cứ soi được gì là em soi hết chẳng chừa, từ ngoại hình cho đến tất tần tật những gì về bản thân và luôn chống đối nó(Dù trước đây em đã từng rất tự tin thậm chí là kiêu ngạo-vì trả qua vấp váp nên mới như vậy).Và kết cuộc là em ngày càng chẳng làm nên trò trống gì so với trước kia,suy sụp ngày càng suy sụp.Nói chung là cứ như đang ở tận cùng của vực thẳm,ở tận cùng của mông lung suy nghĩ và không tài nào thoát ra được.
    Cho đến thời gian gần đây khi lang thang trên mạng trong khoảng thời gian cứ gậm nhấm nỗi buồn, nỗi dằn vặt và lo sợ mơ hồ thì em đọc được một bài viết của một vị sư thầy mà vỡ òa ra.Em đã không biết yêu thương chính mình,cứ xem bản thân là kẻ thù muốn tiêu diệt.Sao ta lại tiêu diệt chính ta, chúng chính là ta cơ mà?Bài viết đó đại ý thế này :”Câu:”Kẻ thù lớn nhất của đời mình là chính mình ” không phải là của Đức Phật mà là của một vị nào đó(kiến thức thế gian bao la như biển nên không thể vì một câu nói quen miệng trước giờ mà cho nó là của Đức Phật, chúng ta không sống thời đó, cũng không tiếp xúc với ngài mà chỉ là những kẻ sinh sau đẻ muộn.Chúng ta nên làm bạn với chính mình, yêu thương chính mình, chấp nhận được cả những gì tốt cả những gì xấu trong con người mình.Có yêu thương chính mình bạn mới yêu thương thông cảm và thấu hiểu cho người khác,có chấp nhận điểm xấu của mình bạn mới dần dần khắc phục , thay đổi và hoàn thiện đồng thời chấp nhận và thông cảm được cả những khuyết điểm của người khác.Suy cho cùng , chúng ta suốt đời theo đuổi thành công, tiền tài, địa vị cũng chỉ vì 2 chữ :HẠNH PHÚC.Vậy mà ngay cả bản thân chúng ta cũng suốt ngày tranh đấu,ngay cả chính bản thân mình cũng tranh đấu với mình thì chúng ta lấy đâu ra hạnh phúc,thứ mà chúng ta vẫn hằng theo đuổi.Vậy sau một thời gian vài năm dằn vặt em đã cảm thấy nhẹ nhàng hơn chỉ sau một bài viết.Cảm giác như người chật vật giữa sóng lớn bắt được cái phao, khát khô giữa hoang mạc tìm được nguồn nước.
    Em không có ý tranh cãi đúng sai vì nhân sinh quan mỗi người khác nhau, em chỉ là đơn thuần chia sẻ những trải nghiệm mà bản thân em đã trải qua, y vọng góp cho anh và mọi người một góc nhìn mới.
    Mong là sẽ nhận được những hồi đáp ở những góc nhìn khác từ anh Phương

    1. Cám ơn em đã chia sẻ :)

      Vụ kết nối do Ubrand giới hạn số lượng kết nối đấy, anh bị maximum rồi ^^!

      Còn các câu nói của đức Phật rất sâu sắc, ngày xưa anh cũng hiểu lầm những câu kiểu như “Đời là bể khổ” (sau lại nghĩ bi quan thế nhỉ), song khi đi 1 khóa Vipassana 10 ngày, được hiểu thực sự thế nào là bể khổ, thế nào là kẻ thù của bản thân, được trải nghiệm chúng (chứ không còn là lý thuyết nữa) thì anh đã hiểu :)

  4. 1. Trong lớp e k giỏi bằng các bạn và tài sản của e là một bí kíp, là fususu. Trong khi đó họ đã hơn e nhiều r. E có nên chia sẻ fususu cho các bạn k?
    2. Nếu chọn sai ngành nghề, trong khi đó đã mất nhiều năm học ĐH. Nếu đi tiếp nữa, đó có gọi là muộn k vì đã gần như là đi hết con đường?
    5. Nếu tha thứ thôi thì chưa đủ, vậy còn cần làm gì nữa ạ?
    Đây là một số điều e chưa rõ. Cũng k ph là soi lỗi gì đâu nha, chỉ là e thắc mắc thôi. Dù s cũng cá mơn a nnn^^

    1. 1. Trên Fususu có rất nhiều chủ đề, và ai cũng có thể đạt được lợi lạc em à. Nên em cứ thoải mái chia sẻ. Đơn giản nhất là em lên page http://fb.com/fu5u5u và xem có bài nào hay thì share về facebook của mình :D
      2. Anh nghĩ nếu chọn sai.. thì cứ cố học nốt. Vì bằng ĐH thật ra ko quyết định em sẽ làm ngành nào nghề nào sau này, bằng chứng là nhiều người học trái ngành làm trái nghề mà vẫn rất thành công, quan trọng là đam mê.
      3. Em có thể áp dụng thêm audio tha thứ, để đảm bảo là nỗi đau đó không còn nữa https://fususu.com/lam-gi-khi-buon

    2. He.cá mơn a nnnnn. Vâng, e sẽ tích cực sống rộng một chút.và em đã share bài “100 công thức Anh” r, với nick “Cá Cơm”. Mấy “công thức” sống, “phong cách” học của a thật sự quá hay aaaa.

  5. Trong năm kẻ thù trên thì có 4 kẻ thù làm tôi chao đảo.
    1: kẻ thù mà đáng sợ nhất đối với tôi là kẻ thù số 5: sự chán ghét, hận thù nó đã theo tôi từ khi tôi mới được 11 tuổi, nay đã 17 tuổi (7 năm thù hận nhưng không bỏ xuống được).
    2: kẻ thù tôi chán ghét thứ hai và cũng có thể cho là thứ nhất bởi vì nó mà tôi đã bỏ qua quá nhiều cơ hội mà đáng lẽ nó đã là của mình đó là kẻ thù số 4: sự lười biếng, uể oải tuy bây giờ đã đỡ nhưng vẫn có nhiều lúc không chống cự được do ý chí của mình không mạnh chăng.
    3: là kẻ thù số 3: sự sốt ruột, bồn chồn thật may cho tôi là nó không ảnh hưởng nhiều, nhiều khi thỉnh thoảng mới xuất hiện.
    4: là kẻ thù số 2: sự phân vân, nghi ngờ kẻ thù số 2 này đối với tôi nó như có liên hệ mật thiết với kẻ thù số 4 chăng, hai cái này mà hợp lại là tôi liền bỏ cuộc.
    5: kẻ thù này không tính là kẻ thù vì tôi đã học được sự cảm thông, chia sẻ rồi VD: chia sẻ cách học tiếng anh tốt, cách giúp bạn giải bài nhanh hơn, hay là chia sẻ nhiều niềm vui với trẻ em nhưng một khi kẻ thù này được kẻ thù đáng sợ nhất của tôi là kẻ thù số 5 liên hợp lại thì tôi đã không còn là chính tôi nữa, tôi là một người sống rất lý trí, tôi không cho phép tình cảm điều khiển cảm xúc của tôi nhưng khi đụng đến sự hận thù thì lòng ích kỷ lại nổi lên làm mất đi bản thân tôi. Bây giờ chưa có gì bởi vì sau lần tôi đánh mất lý trí đó tôi đã cố gắng điều khiển cảm xúc của mình khi gặp chuyện như vậy nhưng liệu có thể lý trí đến đâu nữa, giờ điểu tôi cầm làm nhất là triệt tiêu kẻ thù số5 – số 1, rồi đến kẻ thù số 4- số 2 nếu tôi thoát ra được hai kẻ thù ấy kèm theo hao tiểu lâu la thì kẻ thù số 3 của tôi sẽ được chết đi. Bây giờ tôi pjarm làm gì để đánh bại nó

  6. Thay vì chờ thứ thuốc làm mờ sẹo
    Ngay từ đầu em phải lý trí hơn, biến vết thương đó thành những vệt nhỏ ít thời gian có thể hồi phục, hì đau thì 1 cây kim cũng khiến người đau mà.
    Cảm ơn bài viết thú vị của anh


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *